Bài trong thẻ »hạnh phúc«

Có lẽ…chẳng phải là yêu…

Anh quen cô trong một buổi bình minh rực rỡ, chính xác thì cũng chẳng phải là quen, mà chỉ là gặp gỡ, tức là khi hai con người bất ngờ thấy nhau qua bờ rào, lúc đó anh vẫn đang cởi trần mặc quần đùi ra sân vươn vai vài cái ngái ngủ, và sau một chuỗi âm thanh ú ớ không lên lời, anh vội quay mặt đi thẳng vào nhà. Thật là một khởi đầu tình cờ, không kém phần bất ngờ và… nói [ ... ]

Cốc cafe không đường!

“Cafe không đường đắng nhưng có dư vị. Anh đã lỡ bỏ mất dư vị của nó. Hãy cho anh nếm vị đắng cafe không đường, được không?” Cô vẫn thường thường nhớ lại những ngày quen anh… Xưa kia cô không biết uống cafe, cho đó là thứ nước đắng nghét vô bổ. Song, khi quen anh rồi, hầu như tuần nào cũng theo anh đến quán, dĩ nhiên sau đó cafe thành bạn của cô. Anh là chàng trai ưu tú. Đẹp trai, có chí tiến thủ… khi [ ... ]

Yêu thương là để cho đi…

Nhiều người vẫn nói rằng, khi yêu đừng dại dột, khi yêu đừng yếu mềm, khi yêu đừng hy sinh quá nhiều để rồi sẽ chịu thiệt thòi khi tình yêu tan vỡ, hoặc chỉ cần yêu nhiều hơn thì cuối cùng sẽ là tổn thương nhiều hơn. Nhưng, nào đâu có vậy. Yêu thương, sinh ra là để cho đi cơ mà? Yêu thương là để cho đi, bởi vì bạn sẽ hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy chiếc khăn len bạn đan chi chít lỗi được [ ... ]

Đừng yêu em vô tâm như thế

Truyện dành cho những ai đã đã từng vô tâm với người mình yêu, với những trái tim đôi lần lạc lối, với những khối óc đang hoang mang với tình yêu của mình… Hơn 2 năm không liên lạc, hôm nay biết tin anh trở về nước, tôi không biết lòng mình nên vui hay buồn nữa. Cảm giác của tôi lúc này bồi hồi khó tả vô cùng. Cầm điện thoại đi lại trong phòng không biết có nên gọi cho anh không? Cũng chẳng biết [ ... ]

Gửi tặng Phương Uyên!

Điều gì ở lại sau thời gian? Tháng ngày chen chúc chảy qua đời ta. Đôi khi ta dừng lại, nhìn bản thân mình. Tự hỏi điều gì đang tồn tại? Tôi nhớ bà mối họ Vương trong câu chuyện “Tuyết Hoa và cây quạt bí mật” đã nói với Bách Huệ_một lão đồng của Tuyết Hoa rằng: “Tôi còn nhớ như in cô bé ngày xưa. Cô chẳng có gì ngoài một đôi chân bó hoàn hảo. Bây giờ, cô có tất cả. Giàu sang, hạnh phúc và cả thừa thãi [ ... ]

Vẻ đẹp nhìn từ ống kính

Đêm tân hôn. Phải có ai đó lên tiếng giải thích… “Xin lỗi, em đã để mất lần đầu…” Nói ra câu đó, tôi cũng bật khóc, thậm chí còn hối hận gấp trăm lần khi tôi và Minh chia tay. Hà Huy tốt như vậy, tôi đã phụ anh… Hà Huy im lặng một lúc lâu, giống như đang cân nhắc thật cẩn thận, sau đó anh mới hỏi: “Là ai?” “Minh” Tôi nghĩ anh sẽ thất vọng ghê lắm nhưng rồi anh chỉ lẳng lặng ôm lấy tôi. *** Chúng tôi là 4 [ ... ]

Gửi tặng chàng trai 20 – Mai Ngọc Thiện

Một ngày bình yên, nắng nhẹ, không mưa. Một năm nữa lại qua, hôm nay bạn đã chính thức bước vào tuổi 20, đã đi được 1/4 chặng đường của đời người. 20 tuổi, đã là một công dân trưởng thành về mặt pháp lí, (đủ tuổi lấy vợ rồi đấy nhỉ! :) ), có thể sẽ thấy vui đấy, nhưng trước mắt mình là cả một con đường dài đầy những khó khăn mà tuổi 20 cần phải đối mặt. 20 tuổi, bạn không thể là một cậu [ ... ]

Chuyển phát nhanh đến Phương Nga – địa chỉ tổ 3 A2!

1-4, ngày Quốc tế nói dối. Bạn có quyền nghi ngờ mọi điều mà những người khác nói với mình, có thể đó là sự thực, cũng có thể chỉ là câu nói đùa lừa gạt bạn hưởng ứng theo tinh thần ngày này. Nhưng riêng Nga, hãy yên tâm nhé, xin hứa vì mọi điều A2 gửi chúc đến bạn ngày hôm nay đều là những lời tận đáy lòng! :) Ngày hôm nay, chính thức bước vào tuổi 20. Số tuổi của mình bây giờ đã [ ... ]

Chúng ta để “relationship” đi!

Tâm bấm vào thông báo, nick name “Đau khổ đủ rồi, hạnh phúc được chưa” vừa gửi cho cô một lời đề nghị xác nhận mối quan hệ: Đang hẹn hò. Tâm đăng nhập tài khoản facebook, như một thói quen, cô vào trang cá nhân của anh trước khi xem những thông báo ở trang của mình. Bỗng, trái tim cô như có bàn tay ai bóp chặt, chưa bao giờ Tâm thấy hai chữ “Kết bạn” to đùng hiện trên trang cá nhân của Nam lại [ ... ]

Nụ cười của gió…

Những ngày hôm ấy… Lặng lẽ bên anh. Lặng lẽ nhìn anh như thế. Nụ cười giòn tan bên đám bạn thân. Rạng rỡ trong bình minh đầy nắng. Nhẹ nhàng và ấm áp những buổi chiều tà. Mơ màng khi thoáng bước vào miền kí ức xa xăm… Ngày hôm qua… Lang thang bên anh dọc những con phố lặng của Sài Gòn. Anh lặng im. Em im lặng. Gió nhẹ nhàng vờn tóc em tung xõa. Từng hạt nắng rơi trên vai áo, vô tận cho đến [ ... ]