Những người kì lạ

Greenmania – Theo TTVN

Ngoài kia, những giọt nước của trời lại tiếp tục bay tung tăng. Còn trong G-cake, một cơn gió ấm áp, nhẹ nhàng đang ôm lấy Khôi, thổi đến cho nó những tháng ngày tươi đẹp nhất…

Khôi – Gặp gỡ “giày xanh lá”

Tháng 5, trời đang nắng bỗng dưng đổ mưa xối xả. Khôi lách mình vào bên trong mái hiên bên đường, nhìn trời, nó tuyệt vọng, trận bóng rổ chiều nay đi tong rồi. Việt cũng vừa nhắn tin cho nó, hủy, trời đất hay thế đấy, tháng 4 đi qua là tháng 5 kéo đến cùng những cơn mưa bất chợt, khiến Khôi – một thằng con trai sinh vào tháng 5 cũng phải thấy chán ngán cái tháng thất thường này. Khi mưa mãi không có dấu hiệu dứt thì Khôi cũng vừa chợt nhận ra cái vị trí nó đang đứng hiện giờ là mái hiên của một tiệm bánh nho nhỏ. Nó liếc mắt nhìn vào phía bên kia cánh cửa kính trong suốt, ánh đèn vàng vọt đang tỏa khắp căn phòng bé tí, khách vừa vừa, không đủ lấp đầy những bộ bàn ghế màu xanh lá mát mẻ. Ngập ngừng, Khôi đưa tay sờ nhanh túi chiếc quần short thể thao nó đang mặc để chắc chắn là có đem theo tiền rồi mở cửa bước vào tiệm.

Âm thanh ào ạt của mưa bỗng dưng bị đẩy lùi sau khung cửa kính, giờ đây chỉ còn là chút rì rào như một tiếng đệm êm đềm hòa hợp cho bản “Lullaby for a stormy night” mà tiệm đang mở khe khẽ. Ngay lập tức Khôi có thiện cảm với cửa tiệm bé xíu. Trời bên ngoài mưa, lạnh, bên trong tiệm bật máy điều hòa, cũng lạnh, nhưng Khôi vẫn cảm thấy hơi ấm nhè nhẹ lan tỏa và mùi hương từ tủ kính chứa hàng chục chiếc bánh xinh xinh đủ màu sắc đang ra sức kêu gọi cái dạ dày ọp ẹp của nó. Phân vân một lúc, Khôi gọi cho mình một phần bánh kem rắc cốm đủ màu sắc và milk shake. Cô bạn bán hàng trạc tuổi Khôi đeo chiếc tạp dề màu xanh lá cây cười thật tươi và nhanh chóng đưa cho nó chiếc khay to chứa những thứ nó yêu cầu. Khôi nhìn quanh, chọn một chỗ ngồi ưng ý, dù lúc này tiệm đang vắng khách nhưng nó vẫn muốn tìm một nơi khuất và có thể ngắm được dòng người đi lại ngoài kia. Ghế trong tiệm to và êm ái, thuần một màu xanh mướt.

Khôi nhanh chóng đặt chiếc khay đồ ăn lên mặt bàn thủy tinh trong suốt và ngồi xuống một chiếc ghế ở đầu kia căn phòng. Chợt nó giật mình, một cô nhóc đang ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế đối diện từ lúc nào. Vì cô nhóc nhỏ xíu, ngồi co ro ôm laptop trong mình, lại không ăn uống gì nên Khôi đã không nhận ra sự hiện diện của nhỏ. Khôi bối rối xin lỗi rồi toan đứng dậy. Cô bạn rối rít:

– Khoan khoan, ấy cứ ở đó, ăn uống thoải mái đi, tớ đi ra chỗ khác ngồi đây.

Nhỏ nhảy phóc đến chỗ cô bạn bán hàng và tiếp tục gõ máy hì hục. Nhìn điệu bộ nhỏ như một chú sóc mặc quần short cam mang giày cổ cao màu xanh lá cây, mái tóc cắt đuôi cá so le lên xuống thẳng đơ ngang bướng, Khôi chợt phì cười. Rồi cô nàng dừng lại và bắt đầu tám với cô bạn tạp dề xanh, chắc hai người này là bạn bè, Khôi nghĩ thầm. Nhìn cô nhỏ vui vẻ, Khôi chợt thấy vui vui, bỗng nó vội cúi xuống khi bắt gặp ánh mắt vô tình ngước lên của nhỏ. Bên ngoài trời vẫn mưa to, bánh kem rắc cốm thật là ngon, lúc này nó mới để ý, trên mẩu khăn giấy nhỏ là dòng chữ “G-cake”.

Chuyên mục: Truyện Ngắn
Bạn có thể theo dõi phản hồi của bài viết này bằng RSS 2.0 feed. Bạn có thể để lại phản hồi, hoặc để lại trackback từ trang web của bạn.

Để lại phản hồi