Cuộc sống trở nên vô nghĩa khi không có em bên cạnh

– chán quá, a sắp thi DH-CD rùi – chàng trai nói với cô gái
– a thi trường gì?
– 3 trường lận
– trường gì nói e nghe đi
– dh sư phạm kỹ thuật, dh nông lâm, cd kỹ thuật cao thắng
– hì, a đậu trường nào thì e thi trường đó nha
– thật không đó?
– thật mà, vì e muốn gặp a thường xuyên hơn
ngày tháng trôi đi, thắm thoắt mà đã gần 1 năm, Tèo sắp thi tốt nghiệp và chuẩn bị cho kỳ thi CĐ – ĐH, còn Pé thì cũng sắp xong lớp 10. nhận thấy Pé không hề sửa đổi mà vẵn nhắn tin ngày càng nhiều không lo tới việc học, Tèo đã quyết định làm 1 việc mà sau này nó đã làm cho cậu ấy phải hối hận:
– e à, a có người yêu mới rồi, e đừng nt cho a nữa nha
– a hết cái để đùa à?
– a nói thật đó, e thứ lỗi cho a
cô gái như chết lặng trước tin nhắn của chàng trai, nhưng vẫn cố nhắn tin hỏi thêm:
– là chị Phương đó phải không?
trong lúc này, thật sự trong tim chàng trai chỉ có mình cô gái nhưng cũng phải trả lời cho cô ấy để cô ấy chăm lo cho việc học tốt hơn
– ừ, là chị ấy – chàng trai miễn cưỡng trả lời trong những giọt nước mặt
từ trước tới nay, tèo chưa từng biết khóc vì 1 người con gái là gì cho tới lúc này, chàng ngẹn ngào, mắt đỏ cay nhưng vẫn cố nt cho Pé:
– a xl, mong e tha thứ cho a
– a đừng nói nữa, a đi đi
chàng trai chỉ hy vọng cô gái chăm lo vào việc học tập hơn, sau này có cơ hội gặp lại sẽ nói cho cô gái biết
rồi cũng tới ngày thi CD-DH, chàng trai lên SG thi với 1 nỗi suy tư không bao giờ phai mờ: “e chờ a nhé, a mãi yêu em”, trong đầu chàng trai lúc nào cũng nhớ tới cô gái, và cứ như thế càng ngày nỗi nhớ đó lại càng nhiều thêm.
– a đậu CD thui e à, hic
– CD gì thế a?
– e quê là a chỉ thi 1 trường CD thui à?
– ừ nhỉ, thế a có học không?
– có chứ, không học không lẽ về ôn tiếp sao được
– mai mốt e cũng thi Cao Thắng lun, hihi
– e còn giận a chứ?
– giận chuyện gì a?
– thì…
– chuyện qua rồi a à, cứ cho nó qua đi, a làm a trai của e nha
– không – chàng trai buồn bã trả lời
– chứ sao? chứ a muốn làm gì?
– e là e nuôi của a nhé, rồi sau này a nuôi e luôn, hì
– khôn nhỉ, làm a trai của e đi
chàng trai buồn bã không nói nên lời, mặc dù 2 người vẫn liên lạc thường xuyên nhưng hễ cô gái đề cập tới việc làm e trai thì chàng trai lại nói sang chuyện khác cho tới 1 ngày
– a đang làm gì đó?
– a đang nằm trong phòng thui
– e đang trên đồi, trên cây nè anh
– sao thế e? cẩn thận té đó
– e buồn lắm a à, mẹ e vừa mất
chàng trai như điếng người, dường như chiếc dt lúc này nặng cả mấy chục kg, chàng trai cầm không nổi nữa và rớt xuống đất
– e nói sao? mẹ e mất hả?
– uh, e buồn lắm a à
– a xl, a không về với e lúc này được, có thời gian rảnh a sẽ về thăm e nha
thời gian trôi đi, cô gái cũng đã vượt qua được nỗi đau mất người thân, cũng từ đó, cô gái đổi số dt và có nt thêm vài lần với a, chẳng may dt của chàng trai bị mất và từ đó 2 ngừi mất liên lạc….
rồi 1 ngày, trong lúc cô đơn, chàng trai bấm sdt cũ của cô gái và gọi như 1 thói quen
– a lo, a Tèo à?
– e đó à? có phải Pé đó không?
– vâng e đây, sau bấy lâu nay a không liên lạc với e
– lúc trước a mất máy, mất luôn sdt kia của e, a buồn lắm, sao e dùng lại số này mà không nói cho a?
– e cũng không biết nữa, e có người yêu mới rồi a à
– e xạo a, a không tin
– a không tin kệ a, xí
chàng trai buồn rầu tắt máy nhưng vẫn liên lạc thường xuyên với cô gái, thấm thoắt đã 1 năm xa nhau, hè năm 1 (cô gái cũng vừa học xong 11) chàng trai lên nhà bạn tại Định Quán chơi và ở lại vài ngày
– e còn đang làm gì đó?/
– đang nằm trong phòng thôi a
– chiều tối nay e rảnh không?
– làm gì thế a?
– a muốn gặp e
– a đang ở SG mà
– không, a đang ở ngã 3 gia canh nè
– thật không đó?
– thật mà, chiều 4h tại CV nha
– vâng, chiều gặp a nhé
chàng trai vui mừng như lượm được tiền vì sắp được gặp lại người mình yêu bấy lâu nay. chiều đó, chàng trai đi vào công viên và thấy cô gái đang ngồi trên ghế đá, chàng trai bước lại gần và ngồi lên phần trống còn lại
– chào e, lâu ngày quá nhỉ, e vẫn như xưa
– a cũng thế
nói chuyện 1 lúc lâu, dường như tình cảm trong chàng trai trỗi dậy
– cho a mượn tay e 1 lát nhé
– làm gì thế a?
– mượn tay chứ có mượn cả người e đâu mà lo
cô gái chầm chậm đưa bàn tay cho chàng trai, chàng trai nắm cô gái 1 lúc lâu mà không nói gì, rồi chàng trai lấy hết can đảm nói nhỏ vào tai cô gái
– e ngồi gần lại hơn được không?
– thế này là gần rồi mà – cô gái đáp
– sát vào a luôn ấy
– ừ – cô gái từ từ từng tí 1 xích người sát vào chàng trai
bất ngờ chàng trai vòng tay ra sau lưng và khoác lên vai cô gái như các đôi tình nhân hay làm
– a liều nhỉ, e đã cho phép đâu
– đợi e cho có mà tới sang năm
– đồ đáng ghét
– trước cũng bảo a là đồ đáng ghét mà, thế mà lại yêu đấy thôi, lêu lêu
– cô gái cúi mặt xuống ngượng ngùng không nói gì nữa
suốt buổi chiều hôm đó, 2 người trò chuyện vui vẻ với nhau cho tới lúc gần ra về
– e à, a có chuyện muốn nói
– có gì a nói đi
– a, a…
– có gì thì a cứ nói đi, ngại à
– a xl
– xin lỗi chuyện gì?
– a đã nói dối e
– nói dối e? mà nói dối chuyện gì? – cô gái tỏ vẻ ngạc nhiên
– ừ, chuyện a có người yêu mới, thật ra a không có ai ngòai em cả, a chỉ muốn e chăm lo việc học, nên a đã nói như thế
– sao a lại làm thế, e vẫn chăm học mà, e biết cách sắp xếp thời gian của e
– a sai rồi, đừng la a nữa
– ừ e biết rồi
chàng trai lúc này ôm cô gái chặt hơn cho tới khi
– a làm e đau đấy
– a xl, vì a vui mừng quá
– thôi muộn rồi, ta về nhé
– tí nữa đi
– ngoan nào, mai gặp, giờ này nha
– ukm
chàng trai lấy chiếc xe đạp đã mượn của thằng bạn chở cố gái về phòng, đêm đó 2 người nt với nhau rất lâu.
ngày thứ 2 vẫn thế, 2 người đi dạo trong công viên và kể rất nhiều chuyện cho nhau nghe, tối về, chàng trai mượn máy cô gái và bảo “mai a trả nhé”. qua ngày thứ 3, cũng như mọi ngày, chàng trai đi ra công viên nhìn thấy chô cô gái đang ngồi bên ghế đá và phía trước có 1 lũ con trai đang đá banh, đang định đi vào thì chàng trai thấy 1 người con trai khác lại ngồi gần cô gái, không biết họ đã nói những gì nhưng thấy cô gái bực mình bỏ đi nhưng người con trai ấy đã kéo lại và không cho đi, chàng trai đi 1 vòng xem tình hình thì thấy có 5 đứa tất cả, chàng trai quyết định đi vào trả dt cho cô gái và dẫn cô ấy đi về nhưng cô gái bảo a về trước đi, chàng trai miễn cường ra về vì 1 mình mà chọi với 5 thằng tất nhiên không lại mà nhìn bọn chúng toàn thằng du côn, ra trước cổng phụ chàng trai lền gọi điện:
– alo, mày hả Diện – thằng bạn mà chàng trai đang ở tại nhà nó chơi
– ừ, có gì không? về nhậu nha mày – chàng trai đáp
– ra công viên ăn huyết, cho mày 5 phút
– hiểu, ok
chàng trai nhắn tin với cô gái
– 5p nữa e không ra thì có chuyện đấy nhé
– a về đi, mặc kệ e
– có chết cũng chơi tới cùng – chàng trai trả lời với vẻ bực tức
3p sau Diện gọi cho chàng trai
– tao với ông anh trong công an và thằng Phi mập đang ra, gần tới rồi, mày có sao không?
– tao không sao, nhưng bạn gái tao thì có sao đó
nói vừa dứt lời thì nghe tút, âm báo tin nhăn khi đang nghe điện thoại reo lên, thấy có tn chàng trai cúp máy và đọc tn: “a vào rước e”
không kịp trả lời, chàng trai đạp xe vào cv nhanh nhất có thể
– e có sao không?
– e không sao
– nó là ai?
– a chở e đi lòng dòng rùi mình nói chuyện nhé
– ukm, chờ a tí
chàng trai móc điện thoại gọi cho Diện:
– mày về đi, không sao cả
– thật không?
– thật, tao đang đi lòng dòng xíu
– ok, có gì phone nhá, tao về làm đồ nhậu tiếp, hôm nay có 5 anh bên công an, mày về sớm nhé
– ừ, tí tao về
Diện và Phi là 2 thằng chơi chung năm lớp 12 vì 3 thằng ngồi chung bàn cuối, 3 thằng thân nhau, có chuyện gì thì 3 thằng đều có mặt
– nó là ai thế? – chàng trai hỏi
– nó thích e, mà e không thích nó, nó trên đà lạt mới về, a đừng dây với nó
– đừng dây là thế nào? thằng nào đụng vào e, chết a cũng chơi với nó
– a chết ai nuôi e, hì
thấy cô gái vui trở lại, cah2ng trai cũng thấy an tâm phần nào, tối trước lúc về, chàng trai cố ý chạy ngang qua cv xem bọn nó còn đó không nhưng chẳng còn ai cả.

Bạn có thể theo dõi phản hồi của bài viết này bằng RSS 2.0 feed. Bạn có thể để lại phản hồi, hoặc để lại trackback từ trang web của bạn.
2 phản hồi

Để lại phản hồi