Ban mai xanh

Trang hơi bất ngờ khi nhận được tin nhắn thiện chí của em gái Minh. Trong thời gian yêu Minh, em gái anh không tỏ thái độ yêu quý Trang đặc biệt, thậm chí vài lần còn gây sự với cô trước mặt anh. Thế mà giờ đây… Nhưng Trang không muốn để lộ kế hoạch của mình, màn kịch vừa mở đầu đã lên đến cao trào, phải có thời gian để mở nút thắt.

Dù sao thì, vì trái đất hình tròn, nên những người yêu nhau nhất định sẽ tìm về với nhau. Trang tin là như thế.

Status Yahoo của Rainnie Hanazawa:

“Nếu có đứa hỏi chúng mày giờ gọi nhau là gì?
Em sẽ gọi anh là kỉ niệm
Để một ngày nếu có điều màu nhiệm
Kỉ niệm sẽ về đúng chỗ bên em.”

Minh Minh: Online muộn thế Trang

Minh Minh: Anh đã out đi ngủ mà lại nhìn thấy em

Minh Minh: Nên vào G9 đã rồi mới đi ngủ

Rồi Minh khựng lại khi nhìn biểu tượng cười mỉm của Trang.

Nhưng cũng chính khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc của hờn ghen, giận dỗi, quan tâm, tất cả mọi cảm xúc cần có đã quay trở về, đủ để làm ấm lại hai trái tim đã từng lạnh vì nhau.

***

Sau một vài buổi đi chơi chung với Dương và Việt Anh sau đó, quan hệ giữa Trang và Minh đã tích cực lên trông thấy. Một sự khởi đầu mới mẻ, dường như mọi thứ đang bắt đầu lại từ đầu.

Minh hẹn Trang ở quán café mà trước đây hai người vẫn thường hẹn hò.

– Em ngồi chờ anh có lâu không?

Đây là câu hỏi trước đây Minh thường xuyên hỏi, bởi trong mỗi cuộc hẹn, nếu không phải Minh sang nhà đón Trang, thì sẽ luôn là Trang đợi, và anh đến muộn. Bắt đầu từ lúc Minh quyết tâm theo đuổi lại cô từ đầu, anh đã luôn tự nhắc nhở bản thân, không bao giờ để cô phải đợi. Vì thế, hôm nay, câu hỏi đã được chuyển vai.

– Anh đến lâu chưa?

– Uh, chưa lâu lắm.

Chà chà, định nghĩa mới của sự trôi chảy của thời gian, lẽ nào ngồi chờ một tiếng rưỡi vẫn được tính là “không lâu lắm”? Nghĩ lại, Minh cũng tự thấy nực cười với bản thân, anh bây giờ giống như một cậu nhóc chưa từng biết yêu, hồi hộp đến mức phải đến trước cuộc hẹn hơn một tiếng đồng hồ.

Nhìn ánh mắt như biết cười của Minh, Trang có chút bối rối. Cô ngồi xuống bên cạnh anh. Thơm quá… Hương thơm nhè nhẹ tỏa ra từ người Minh làm một cảm giác nao nao khó tả trào dâng trong lòng cô, giống như mặt nước mùa thu đang tĩnh lặng bỗng dưng bị ném một viên đá xuống, xôn xao rung động. Lần đầu tiên gặp nhau, đó cũng chính là điều khiến cô ấn tượng nhất… Nhẹ nhàng và rất riêng, ngay từ lúc đó mùi hương ấy đã khiến cô có ý nghĩ muốn ở gần anh mãi, muốn được dụi đầu vào anh để được cảm thấy ấm áp và hít hà mùi hương…. Trang thả mình trong suy nghĩ, để đầu óc tự do bay về những mảng ký ức hai năm trước.

Cảm giác xúc động ùa về khiến sống mũi Trang cay cay. Hóa ra, hai người đã từng khó khăn như thế. Bắt đầu là Trang thích Minh đơn phương, Minh thích Phương Anh đơn phương – và việc duy nhất một người bạn thân như Trang có thể làm là đứng bên cạnh động viên, quan tâm, an ủi. Rồi sau đó là sự xuất hiện của bí thư Tùng, những kỷ niệm bao lần Minh ghé qua Ngoại Thương đón Trang về… Cơ hồ bao nhiêu là ký ức đẹp đẽ… Vậy mà cô với Minh đã từng thật sự muốn chia tay nhau… Nghĩ đến hai từ “chia tay” thôi mà lòng Trang đã thấy đau nhói lại.

Bất giác, cô nhớ đến một status cô từng trưng trên Facebook. “Spongebob: “What do you usually do when i’m gone?” – Patrick: “Wait for you to come back.” Bây giờ, nếu Minh hỏi Trang, cô nhất định sẽ trả lời giống như thế. Cô sẽ đứng trước mặt anh, hít một hơi dài, can đảm thừa nhận rằng mình chưa bao giờ hết yêu anh, chưa bao giờ muốn thật sự rời xa anh, chưa bao giờ ngừng chờ đợi anh.

***

Như một thói quen, trước khi đi ngủ, Trang lại mở Gmail thêm một lần nữa. Kỳ lạ thay, vừa gặp nhau lúc tối, vừa nói chuyện điện thoại một lúc, thế mà bây giờ hộp thư điện tử của cô lại có thêm một bức mail được gửi đến từ địa chỉ Minh Minh.

Click vào mail, một bức thư thật dài.

Subject: Ultimately, I realize how much you mean to me, and how much I love you :*

“Việt Anh gửi cho anh link này, hay lắm! Anh không biết là cậu ấy quan tâm đến tâm lý con gái như thế, hóa ra vì từ trước đến nay, anh quan tâm em chưa đủ. Anh vừa đọc link này xong, cho em đọc cùng nhé!

“Các chàng trai có biết:
Người con gái yêu bạn nhất là người sau khi nổi giận với bạn, họ quay đi và sẽ không ngừng khóc.
Khi một người con gái vừa đi vừa khóc trên phố mà chẳng cần quan tâm rằng có hay không người đang nhìn mình, thì lúc đó, chắc chắn rằng trái tim họ đã thật sự tan nát.
Con gái chỉ “lảm nhảm” với người mà họ yêu, và cũng chỉ nhõng nhẽo với người mà họ thực sự quan tâm.
Sự ương ngạnh, tính khí thất thường, tỏ ra như một “đứa bé” hư, tất cả cũng chỉ vì họ muốn bạn chú ý, quan tâm đến họ nhiều hơn.
Nếu như họ không yêu bạn, họ sẽ chẳng nổi giận với bạn, không mong bạn tới dỗ dành, và cũng sẽ không vì bạn mà rơi nước mắt. Bởi nếu là người mà họ không yêu, sẽ chẳng bao có khả năng khiến họ như thế.
Và bạn có biết… khi bạn rời xa họ, bỏ họ lại một mình… Họ sẽ mong đợi. Và lo sợ biết bao nhiêu.
Và tất cả những điều đó cũng chỉ vì họ yêu bạn.
Và tất cả những điều đó cũng là vì bạn không đủ hiểu họ.
Phụ nữ biết quá nhiều những thứ họ không nên biết. Đàn ông lại có quá nhiều thứ không biết về những điều họ nên biết. Bởi vậy, khi giận nhau, bạn cho rằng tính khí họ thật tệ. Họ lại cho rằng bạn dần không yêu thương họ. Khi “chiến tranh lạnh”, bạn cho rằng họ không chấp nhận, không hiểu bạn hoàn toàn. Họ lại nghĩ bạn không quan tâm họ.
Hãy ôm người con gái bạn yêu thật chặt, trao cho cô gái ấy một nụ hôn để xóa hết sự tổn thương trong lòng, và nước mắt trên khóe mi cô. Bởi vì điều khiến họ cảm thấy sợ hãi nhất chính là sự vô tâm, lạnh lùng ngoảnh mặt bước đi của bạn. Nếu có yêu thương, xin hãy bao dung, bởi một lúc nào đó, khi mất nhau, chúng ta lại nuối tiếc một đời…
Hy vọng mỗi một người con trai nên biết trân trọng người con gái đang thực sự ở bên cạnh mình. Họ cho bạn tất cả, không mong nhận lại, chỉ ước mong bạn hiểu, và nắm chặt lấy đôi bàn tay của họ.
Đừng làm người con gái của bạn phải khóc, đừng khiến họ đau lòng, và đừng làm cho họ cảm thấy tuyệt vọng. Bởi vì một khi người con gái yêu, nếu mất đi người mình yêu… Điều đó đồng nghĩa, họ đang mất đi cả thế giới này.”

Bạn có thể theo dõi phản hồi của bài viết này bằng RSS 2.0 feed. Bạn có thể để lại phản hồi, hoặc để lại trackback từ trang web của bạn.
6 phản hồi

Để lại phản hồi