Bài trong »Giải Trí«
27.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Nàng chớp mắt nhìn Aki lần cuối. Trong một tích tắc, Aki như đang đứng giữa rừng bạch quả vàng nắng chờ đợi nàng. Những mảnh nắng rơi rụng trên vai Aki, nhuộm vàng cả sân ga, ấm áp, dịu nhẹ…
27.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Tình yêu sẽ đến tự nhiên lắm và trong trẻo như một tia nắng đầu mùa, bạn chẳng bao giờ bắt được, chỉ có cách đắm mình tận hưởng mà thôi…
Chuyên mục: Truyện Ngắn
Thẻ: năng động, nghịch ngợm, tình yêu, trong trắng, tự nhiên Để lại phản hồi
26.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Nắng bỗng gợn nhẹ. Giọng đứa con trai mà nó yêu mến vô cùng vừa thốt ra câu mà nó mong chờ nhất. Câu nói đó… nó đã chờ đợi từ rất lâu… rất lâu rồi…
26.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Con vật cũng biết đau đớn, huống gì nó lại là con người, đâu phải tượng đá đâu !
26.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Nhật Minh đứng nhìn theo Mẫn Chi, chờ bóng cô khuất hẳn mới quay đi, lòng không khỏi âu lo: “Cậu sẽ ổn, đúng không Mắt Cười?”…
26.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Với tay trái cầm cốc chocolate nóng lên nhấp một ngụm, tôi suýt nữa làm rơi chiếc cốc xuống đất khi bên bàn tay phải đang tựa xuống dưới phản, có một bàn tay khác đang nắm lấy, ấm áp…
26.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Nguồn: Mp3.Zing.Vn
26.02.2012 | Người gửi: Soli Phương
Mưa cứ rơi rơi một cách nhẹ nhàng và êm ả, không đủ làm ướt vai áo, nhưng đủ để làm cho những người lái xe máy trên đường đi hối hả hơn, và đủ để làm người ngồi sau nép vào lưng người ngồi trước hơn.
10.01.2012 | Người gửi: Soli Phương
Dù sao thì, vì trái đất hình tròn, nên những người yêu nhau nhất định sẽ tìm về với nhau. Trang tin là như thế.
Một món quà nhỏ tặng “tình địch tốt” đầu tiên trong đời tớ. Chúc cho câu chuyện của “t.đ.t” sẽ luôn mang màu xanh trong trẻo như thế này nhé!
Đang chú tâm vào công việc, bỗng nhiên Trang giật thót mình khi thấy có cái gì đó mát lạnh đang chạm vào má cô, nhẹ nhàng. Quay sang, Trang khẽ reo lên một [ ... ]
06.01.2012 | Người gửi: Soli Phương
MƯA…
Mùa hè đến nhanh, nhưng những cơn mưa thì chậm lại. Chúng không kéo dài vài tiếng đồng hồ với cái âm thanh rả rích, mà chỉ là những hạt mưa nhỏ, lất phất rơi. Tôi cảm giác được chúng đang chạm vào tóc và rơi trên mặt mình. Thật không nhẹ nhàng. Nhưng lạ lùng thay trong khoảnh khắc này, tâm hồn tôi lại cảm thấy bình lặng, bình lặng như những cơn gió nhẹ đang thổi qua. Đôi khi gió khiến mặt hồ lay động, [ ... ]