Bài trong thẻ »tình cảm«

Rồi chúng mình sẽ yêu nhau đấy!

Dành tặng những trái tim lẻ loi, đang mong chờ một tình yêu để sưởi ấm.

Gió ấm mùa đông (Kì 2)

Nắng bỗng gợn nhẹ. Giọng đứa con trai mà nó yêu mến vô cùng vừa thốt ra câu mà nó mong chờ nhất. Câu nói đó… nó đã chờ đợi từ rất lâu… rất lâu rồi…

Gió ấm mùa đông (Kì 1)

Con vật cũng biết đau đớn, huống gì nó lại là con người, đâu phải tượng đá đâu !

Con vẹt xanh

Cuộc sống có những tình cảm, có những nỗi đau không thể xóa nhòa theo năm tháng nhưng rồi mỗi người lại tìm thấy cho mình một cách để xoa dịu nỗi đau đó. Câu chuyện hôm nay của Blog Radio gợi lên rất nhiều suy nghĩ và lắng đọng. Mời các bạn cùng lắng nghe, cảm nhận và chia sẻ câu chuyện Con vẹt xanh.

Cổ tích cà phê và sữa

Tình cảm là như thế, cứ ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ dịu dàng khiến ta không hề đề phòng, nhưng lại quẩn lấy ta khi ta bắt đầu dành tâm ý cho nó… Vốn biết rằng chuyện cổ tích là thứ chuyện kể trước khi đi ngủ, là câu chuyện của những giấc mơ, nhưng không vì thế mà người ta phải ngừng mơ mộng. Tôi viết câu chuyện này dành tặng cho bản thân, cũng là dành cho tất cả mọi người. Chúc mọi người [ ... ]

Hãy “Save” những vết thương vào file “Kỷ niệm”

Bạn hãy hình dung bộ não của chúng ta như ổ cứng của máy vi tính. Khi còn bé, bộ nhớ còn trống rất nhiều, nên cái gì mình cũng nhớ: tốt nhớ, xấu nhớ vẫn không sao. Nhưng rồi khi ta đã lớn, mở rộng thêm bao nhiêu mối quan hệ, công việc, học tập đã chiếm hết bộ nhớ của bạn. Vì vâỵ có lúc mình cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi… Tại sao ta không sắp xếp lại, xóa bớt đi cho bộ nhớ nhẹ [ ... ]

Cái đồng hồ biết nói: Have A Nice Day

– Duy Anh! Lên bảng! – Cuối cùng thì bầu không khí nặng nề nãy giờ đã giãn ra chút đỉnh khi cô GDCD chấm được một cái tên trong sổ điểm. Có vài tiếng thở phào nhẹ nhõm. ……… – Nó nghỉ học hai ngày nay rồi cô ạ! – Phía dưới lớp vang lên tiếng phản ứng tức thì. Mấy đứa vừa trót thở phào, biết thân biết phận, lại gục đầu xuống quyển sách, cố nhét vào đầu được chữ nào hay chữ đấy khi thấy cô [ ... ]

Trạm Chờ Yêu Thương

Một buổi trưa, đi học về. Đầu em đầy những con số. Em nhắm nghiền đôi mắt tìm sự bình yên. Vùi mình vào giấc ngủ. Hình ảnh của Người rủ nhau chạy về. Bật dậy, túm gọn mớ tóc lòa xòa rồi em ngồi vào bàn. Ghi lại xúc cảm bất chợt nhưng đã định hình này. Tặng Người! Cảm ơn lời chúc: “May mắn trong cuộc sống luôn bên em! Hoa Mặt Trời, ạ!”.

Tạm Biệt Chàng Trai Ngày Hôm Qua

Nhà kho. Tầng ba, lối rẽ. Những hạt mưa cuối cùng của cơn mưa đầu hạ cũng rơi xuống. Chúng mệt mỏi, vòng vo rồi quyện vào nhau và miết dài vào tấm kính đùng đục vì bụi trước khi bị kéo tuột xuống bởi một bàn tay vô hình nào đó. Có lẽ hết mưa! Ngân nghĩ thế. Đứng bật dậy, với tay lấy chiếc túi xanh biển, quàng vội lên vai, Ngân vội vã sải bước như thể chạy trốn niềm hi vọng cuối cùng. 4 [ ... ]

Đôi Khi Mưa Làm Cho Mọi Thứ Sáng Sủa Hơn

Tôi không biết nên đặt một cái tựa thế nào? Nó là một mảnh ghép từ bức họa cảm xúc mà tôi mới trải qua trong dịp hè. Có nên chăng một tình yêu chỉ vui, chỉ cười, chỉ ấm, chỉ hạnh phúc…? Hay nên chăng là một tình yêu có chút ít nước mắt, chút ít buồn lo, chút ít hơi lạnh… và cả những khoảnh khắc lặng im để nhận ra nhau giữa biển người lớn nhỉ?