Đứng dậy và bước tiếp!

Anh đã không biết bao ngày không có em ở bên cạnh rồi?

Nhưng anh có thể nhớ, ngày em ra đi…

Cuộc sống anh thay đổi rất nhiều. Không có em…

…Anh thấy bơ vơ…

Không còn những tin nhắn quan tâm mỗi ngày…

Không còn những lúc hý hoái viết tin nhắn rồi hồi hộp chờ đợi tin nhắn trả lời…

Không còn ai nũng nịu bên anh…

Không còn ai lặng im lắng nghe những lời tâm sự…

Và…

…Không ai bước chung cùng anh trên những con đường quen thuộc…

Không…

…Không…

…Không…

…Nhiều lắm em à!

Cả thế giới này dường như đang mất đi…

Anh như một người vô hồn. Chỉ biết ngày ngày lặng lẽ ngậm nhấm nỗi buồn của mình. Đã không còn nụ cười trên môi anh như ngày nào còn em bên mình nữa. Cảm giác cô đơn trống vắng thay thế cho cảm giác hạnh phúc luôn có em bên mình.

Lâu lắm…

Anh đã đứng dậy…

Anh sẽ đứng dậy, sẽ lại yêu. Anh đứng dậy và lại yêu thương. Và người đó không ai khác – vẫn sẽ là em. Dù cho sẽ chỉ là mối tình đơn phương. Chúc em hạnh phúc!

Bạn có thể theo dõi phản hồi của bài viết này bằng RSS 2.0 feed. Bạn có thể để lại phản hồi, hoặc để lại trackback từ trang web của bạn.

Để lại phản hồi