Tại vì…

Tôi có một cô em họ  gần 5 tuổi. Cô bé  xinh xắn, thông minh. Và cô bé rất thích sử dụng hai từ: “Tại vì…” trong cuộc sống hằng ngày.

“Con không thích chị tắm cho con. Tại vì chị kì mạnh quá à!”

“Em không thích các chị qua nhà em nữa đâu. Tại vì…em ghét mấy chị.”

Và cô em của tôi còn khuyến mãi  thêm những màn khóc lóc lườm nguýt sau mỗi câu “tại vì”. Em là trẻ con nên em mau nguội. Nhưng tôi không chắc rằng chữ “tại vì…” sẽ giúp em giải thích đủ lý do khi em trưởng thành.

Mỗi khi bạn sử dụng hai chữ “tại vì…” là bạn giải thích hành động, thái độ của bạn. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ đó là phương tiện để đặt trách nhiệm lên vai ai đó_ không phải là bạn?

“Tôi trễ hẹn với sếp. Tại vì tôi kẹt xe.”

“Tôi đã trượt kì thi vừa qua. Tại vì đề khó quá.”

Bạn thân mến ạ! Đơn giản thế thôi nhưng rõ ràng bạn đã không nhận trách nhiệm về mình. Bạn đang cố gắng biện minh cho sự yếu kém của bản thân. Tôi không bảo bạn phải thôi giải thích (Đôi lúc bạn phải giải thích nhiều ấy chứ. Như tối nay bạn gọi cho mẹ và bảo với mẹ rằng: “Tại vì con nhớ mẹ!”). Tôi chỉ nhắc bạn hạn chế sử dụng nó theo cái nghĩa tiêu cực nó mang lại. Vì nó là một con dao hai lưỡi. Bạn lạm dụng nó, bạn trở nên nguỵ biện. Chẳng ai muốn mình mãi không trưởng thành chỉ vì thói quen sử dụng hai chữ: “Tại vì…”.

Sinh nhật 19! Chúc Minh Tấn nhiều yêu thương! Lớn lên và dạy dạn trước cuộc đời! Nhớ bạn…

[audio:http://welovea2.com.vn/get-zing/Birthday-Pixie-Lott/ZWZEOZ6Z.html|loop=yes|autostart=yes|titles=Birthday|artists=Pixie Lott]

Bạn có thể theo dõi phản hồi của bài viết này bằng RSS 2.0 feed. Bạn có thể để lại phản hồi, hoặc để lại trackback từ trang web của bạn.
3 phản hồi

Để lại phản hồi